Sóng nước dưới chân Thẩm Lạc cuồn cuộn, hắn đã thoát khốn, thân hình lùi lại cực nhanh, di chuyển về phía Ngao Hoằng.
Bên kia, Tạ Vũ Hân cũng dùng hỏa lực nóng rực làm tan chảy lớp băng cứng, lùi về bên cạnh Thẩm Lạc.
"Tốt, tốt lắm, là các ngươi ép ta, hôm nay ta sẽ bắt gọn các ngươi một lưới."
Ánh mắt Đồng Quán quét qua ba người, không giận mà lại cười.
Nói xong, lão ta đưa tay xuống hông tháo một cái túi, từ bên trong lấy ra một con dấu hình trụ dài bằng ngón trỏ, màu sắc và chất liệu tựa như bạch ngọc, bốn mặt có khắc hoa văn, hình thái tuy khác nhau nhưng đều là những ngọn núi sừng sững.
Phía trên con dấu không bằng phẳng, mà được thuận thế điêu khắc thành hình một ngọn núi thu nhỏ, phía dưới thì khắc hai chữ ấn triện cổ, chính là "Trấn Nhạc".
Chỉ thấy lão ta tiện tay ném một cái, con dấu bạch ngọc liền bay vào khoảng không phía trên ba người Thẩm Lạc, hai chữ "Trấn Nhạc" tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT