Sau khi Thẩm Ngọc dẫn người rời đi, Thẩm Lạc ngửa đầu nhìn lên bầu trời, dù vẫn thấy sao giăng lấp lánh nhưng trong lòng luôn cảm thấy một áp lực vô hình.
Hồi lâu sau, hắn mới thu hồi ánh mắt, nhắm mắt khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu cẩn thận hồi tưởng lại công pháp Hoàng Đình Kinh.
"Chí đạo bất phiền quyết tồn chân, nê hoàn bách tiết giai hữu thần, phát thần thương hoa tự thái nguyên, não thần tinh căn tự nê hoàn. . ."
Một lát sau, hắn thầm niệm mười hai câu khẩu quyết đầu tiên, trong lòng lại một lần nữa diễn hóa quá trình tham ngộ.
Công pháp vừa bắt đầu vận chuyển, xung quanh liền có tiếng gió nhẹ nổi lên, từng đợt thiên địa linh khí như có như không bắt đầu tụ lại nơi này.
Chỉ là so với lần đầu tiên tu luyện công pháp này, lượng thiên địa linh khí ngưng tụ lần này ít đến đáng thương, đừng nói là hình thành sương mù trắng bên ngoài thân thể, ngay cả một vòng xoáy khí lưu cũng không ngưng tụ nổi.
Thẩm Lạc ngồi tại chỗ, mày nhíu chặt, không khỏi có chút thất vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT