Thẩm Lạc đã nhận được truyền âm của Bắc Minh Côn, biết Ngao Hoằng và Nguyên Khâu đã không còn gì đáng ngại, liền không ngăn cản Tổ Long, mặc cho y hoảng hốt rời đi.
Sau khi xác định Tổ Long thật sự đã rời đi, ánh mắt của Văn Thù Bồ Tát và Viên Tổ đều đồng loạt đổ dồn về phía Thẩm Lạc. Trong mắt người trước mơ hồ có một tia do dự, còn ánh mắt người sau thì trực tiếp và tùy tiện quét qua lại trên người Thẩm Lạc và Nhiếp Thải Châu.
Tôn bà bà liếc nhìn hai người, trong lòng thầm kêu không ổn. Văn Thù Bồ Tát thì không nhìn ra gì, nhưng trong ánh mắt dò xét của Viên Tổ, rõ ràng là đang đánh giá thực lực của hai người Thẩm Lạc, và cân nhắc có nên ra tay hay không.
"Thẩm đạo hữu, chúng ta đã kết minh, có chuyện gì cứ nói thẳng."
Giọng nói của Tôn bà bà đúng lúc vang lên.
Văn Thù Bồ Tát nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Tôn bà bà, còn vẻ mặt Viên Tổ thì khẽ động.
"Đa tạ bà bà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT