Theo một luồng yêu khí lạnh lẽo từ phía trước lan tới, Thẩm Lạc và Anh Lạc trong nháy mắt như rơi vào hầm băng, hô hấp cũng ngưng lại, chỉ nghe thấy tiếng tim đập thình thịch.
"Yêu khí thật đáng sợ!" Thẩm Lạc ngước nhìn bóng hình đang lẳng lặng đứng trên tảng đá khổng lồ phía trước, trong lòng kinh hãi tột độ. Ngay cả vị sư thúc tổ Ngưng Hồn kỳ của Xuân Thu Quan cũng không mang lại cho hắn cảm giác như vậy.
Đó là một con báo dài hơn hai trượng, thân hình thon dài cân đối màu vàng kim, trên mình hiện rõ những vòng đốm hoa văn màu nâu đen. Đầu báo to như cối xay, có một đôi mắt dài hẹp màu vàng kim, phía sau là một cái đuôi dài chừng một trượng đang tùy ý phe phẩy.
Tu vi của Anh Lạc vốn đã yếu hơn Thẩm Lạc, lúc này bị luồng yêu khí mạnh mẽ này bao phủ, thân thể khẽ run, gần như không thở nổi. Nhưng trong mắt nàng lại ánh lên vẻ quật cường, hai chân căng cứng, cố gắng đứng thẳng người.
"Hai tiểu bối Nhân tộc các ngươi lại dám bước vào lãnh địa của Cuồng Báo ta, lá gan cũng không nhỏ." Con báo vàng như một con hung thú thời hồng hoang, từ trên cao nhìn xuống hai người, miệng phun tiếng người.
"Tiền bối, hai người chúng ta không cố ý xâm phạm. Vị cô nương này sống ở chân núi, còn vãn bối tình cờ đi ngang qua đây, vì không tìm được lối ra ở dưới núi nên mới mạo muội lên núi. Không biết quy củ của tiền bối, đã lỡ bước vào đây, kính mong tiền bối lượng thứ!" Thẩm Lạc hít sâu một hơi, chắp tay nói, giọng điệu không nhanh không chậm.
Vẻ mặt bình tĩnh của Thẩm Lạc cũng ảnh hưởng đến Anh Lạc bên cạnh, trong lòng nàng thoáng yên ổn hơn một chút, hai gò má xinh đẹp non nớt cũng hồng hào trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play