Khôi Ma Vương nghe những lời bàn tán dưới đài, nụ cười mỉa mai trên mặt càng lúc càng rõ.
Hắn đột nhiên bước ra, chỉ vào một lão giả râu tím dưới đài mắng:
"Tử Tiêu, lão già nhà ngươi mắng thì hay lắm, ta biết ngươi xuất thân từ Phương Thốn Sơn, nhưng ngươi không có tư cách nói chuyện. Khi Phương Thốn Sơn bị vây, Tử Dương Tông các ngươi ở gần nhất, không thể nào không nhận được chút tin tức nào, sao không thấy ngươi đến chi viện?"
Lão giả râu tím dưới đài bị hắn chỉ mặt điểm tên mắng, mặt đỏ bừng, nghẹn nửa ngày cũng không nói được nửa lời.
Sau đó, Khôi Ma Vương đưa mắt nhìn mọi người, tất cả những tiếng chửi bới đều nhỏ dần. Những người lúc trước còn tức giận, bất giác tránh ánh mắt của hắn, sợ cũng bị hắn điểm tên, công khai xử tội.
Thấy dưới đài dần dần không còn ai phản bác, Khôi Ma Vương rất hài lòng, cười lớn nói:
"Ha ha, thấy chưa, Phương Thốn Sơn vốn đã phạm vào điều cấm kỵ, chúng ta chẳng qua chỉ làm việc mà các ngươi đều muốn làm nhưng không có gan làm mà thôi. Đúng, việc Phương Thốn Sơn bị tấn công chúng ta có trách nhiệm chính, nhưng vấn đề của chính Phương Thốn Sơn cũng không nên bị bỏ qua. Nói một câu khó nghe, ruồi không đậu trứng không có kẽ hở."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play