"Ba người kia là tu sĩ của Hắc Vân Cốc trong núi Kỳ Liên cách đây mấy trăm dặm. Bọn họ nhắm vào linh mạch của Xuân Thu Quan chúng ta, muốn chiếm làm của riêng. Tối nay, nhân lúc chúng ta không phòng bị, đã đột kích Xuân Thu Quan, mấy đệ tử của ta đã bị giết. Nếu không có Thẩm sư đệ kịp thời đến, e rằng hôm nay chúng ta thật sự khó thoát khỏi cái chết." Tần Minh nói.
Y vừa nói lời cảm kích, vừa âm thầm quan sát vị Thẩm sư đệ này, nhưng không thể nhìn ra thực lực của hắn đã đạt đến mức nào, trong lòng càng thêm kinh ngạc.
Thẩm Lạc khẽ gật đầu, linh mạch Thanh Hoa Sơn khá tốt, thực lực của Tần Minh và người kia lại yếu, tự nhiên dễ bị người khác nhòm ngó.
"Trong núi Kỳ Liên từ khi nào lại có môn phái Hắc Vân Cốc này?" Hắn lại hỏi.
Năm đó khi hắn còn ở Xuân Thu Quan, hắn biết khá nhiều về các tông môn lân cận, nhưng chưa bao giờ nghe nói đến Hắc Vân Cốc này.
"Hắc Vân Cốc là môn phái mới xuất hiện trong những năm gần đây, quy mô khá lớn. Ngoài ba tu sĩ Luyện Khí kỳ này, số lượng đệ tử bình thường rất đông. Hơn nữa, công pháp tu luyện của Hắc Vân Cốc thuộc về tà đạo, không chú trọng tu thân dưỡng tính, đã chiêu mộ rất nhiều cường đạo, mã tặc làm điều ác, còn thông qua việc cướp ngục để tập hợp không ít tử tù liều mạng, thường xuyên gây ra những chuyện đốt giết cướp bóc, cưỡng đoạt dân nữ. Các tông môn và thế gia tu tiên lân cận đều tức giận nhưng không dám lên tiếng. Nay ba tên đầu sỏ của chúng đã chết, các đệ tử còn lại đa phần là người thường, e rằng không thể hô phong hoán vũ như trước nữa." Tần Minh vui mừng nói.
"Tuy nói như thế, Hắc Vân Cốc này ngày thường làm nhiều việc ác, còn dám mơ ước Xuân Thu quan chúng ta, sát hại môn hạ đệ tử của bổn quan, tội không thể tha!" Giọng Thẩm Lạc lạnh lẽo nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT