Tuy rằng Tống Thời vẫn luôn muốn "tẩn" Đại Minh một trận, nhưng trước mắt, tám người này cũng có thể dùng để luyện tập. Dù sao, cô không thể đánh người vô tội.
Tống Thời cũng không trực tiếp đi tìm bọn họ. Uông Đan Dư luôn "chiếu cố" cô đặc biệt. Nếu cô chủ động ra tay, chắc chắn sẽ bị nhốt vào phòng tối. Hiện giờ, mỗi một ngày với cô đều rất quý giá, mà bị nhốt trong phòng tối ít nhất cũng mất 24 tiếng đồng hồ.
Để tận dụng tối đa mỗi ngày, Tống Thời quyết định "bị động xuất kích". Cô nghĩ ra một kế, đảo mắt nhìn quanh, cuối cùng thấy bóng dáng Dương Miểu ở một dãy bàn ăn sát tường. Cô lấy khay đồ ăn, nhận cơm, rồi đi về phía đó. Cuối cùng, cô chọn một bàn ăn ngay cạnh bàn của Dương Miểu và ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, những người khác trên bàn lập tức bưng khay đi hết. Do những "thành tích" gần đây của cô, tiếng tăm của cô càng thêm tệ. Những người ở hai bàn trước và sau cô cũng nhanh chóng tránh xa, đề phòng nguy hiểm, tất cả đều rời đi. Xung quanh chỉ còn lại Dương Miểu và đàn em của cô ta.
Tống Thời bình tĩnh lấy ra một quả trứng gà, đập vỏ, lăn hai vòng trên bàn cơm rồi nhẹ nhàng bóc vỏ, giọng nói rất nhẹ: "Tôi muốn 'tẩn' vài người, nhưng không muốn bị nhốt vào phòng tối."
Đàn em của Dương Miểu nghi hoặc nhìn cô. Sao lại nói chuyện này với đại tỷ? Chẳng lẽ muốn nhờ đại tỷ giúp cô ta ra tay?
Dương Miểu gần như ngay lập tức hiểu ý Tống Thời, không buông đũa, chỉ nói: "Ăn cơm trước đi."
Hai người không hẹn mà cùng tăng tốc độ ăn. Ăn xong miếng cuối cùng, Tống Thời vừa đặt khay xuống, Dương Miểu liền bùng nổ, lao về phía cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play