Lan Nhân cất giọng, chậm rãi nói: "Khi một hạt giống từ bùn đất nảy mầm, vươn mình lên khỏi mặt đất, khoe những chiếc lá non tơ, bắt đầu hấp thụ ánh mặt trời và sương móc, đón nhận gió táp mưa sa! Khi nó lớn lên đủ lớn, nó sẽ sinh ra những nhánh cây! Những cành cây đó sẽ vươn ra bốn phương tám hướng!"
Cô ta dừng lại một chút, nhìn Khương Vưu rồi nói tiếp: "Khương Vưu, mọi người đều biết sức mạnh của vực sâu là thời gian, là hỗn loạn, nhưng chưa từng ai cẩn thận tìm hiểu căn nguyên! Những con quái vật cường đại kia không thể truyền năng lượng cho người khác, nhưng ta lại có thể làm được, cô biết vì sao không? Bởi vì ta đã từng đến nơi đó! Nơi sâu nhất của vực sâu!"
Giọng Lan Nhân đầy vẻ bí hiểm: "Dù ta chỉ là nhân duyên trùng hợp mà đến đó một lần, và từ đó về sau không thể tìm lại được con đường đó nữa, nhưng chỉ một lần đó thôi, ta đã có được sức mạnh để truyền năng lượng cho chúng! Khương Vưu, đám quái vật kia trốn sau Hắc Hà, dựa vào sự bảo vệ của Hắc Hà để thành lập nguyên sinh địa, ngăn cách những kẻ dối trá! Nhưng chúng chưa bao giờ thực sự tìm hiểu nguồn gốc của Hắc Hà! Thế gian này mọi thứ đều có nguồn gốc, đều có điểm khởi đầu, vậy thì nguồn gốc của Hắc Hà là ở đâu?"
Nguồn gốc của Hắc Hà ư?
Khương Vưu từng nghĩ về vấn đề này. Hồng Nhãn từng nói Hắc Viêm trong Hắc Hà thực chất là những tảng đá trải rộng dưới đáy sông, những tảng đá chất chồng như núi kia tích tụ ở đáy sông, tràn ra Hắc Viêm rồi chậm rãi tụ thành Hắc Hà. Nhưng, nhiều đá như vậy, nhiều Hắc Viêm chi tâm như vậy, từ đâu mà ra?
Nhưng lúc này rõ ràng không phải thời điểm thích hợp để hỏi, Khương Vưu không muốn cắt ngang lời Lan Nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play