“Dị năng giả?”
Cổ họng Tống Thành nghẹn lại, hắn sững sờ một chút rồi bật cười.
“Tôi biết ngay mà! Tôi biết ngay Khương Vưu sao lại dễ dàng thân thiết với người khác như vậy? Cô ta đâu phải người hiền lành gì cho cam.”
Nhưng làm sao cô ta biết Trương Thục Tuệ là dị năng giả? Chẳng lẽ vô tình thấy được trước đây? Còn cả Trương Thục Tuệ nữa, giấu kỹ thật đấy, đến giờ mới lộ ra chút dấu vết.
Người nọ vừa ngấu nghiến bánh mì vừa kể lại những gì mình thấy. Dương Giảo nghe tiếng cũng tỉnh giấc. Sau khi nghe người kia miêu tả, Dương Giảo nhỏ giọng nói:
“Sao tôi thấy Trương Thục Tuệ hình như vừa mới thức tỉnh dị năng thôi? Chắc trước đó chính cô ta cũng không biết ấy chứ? Nếu biết thì đã chẳng bị người ta bắt nạt thảm hại như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play