“Rất lâu, rất lâu về trước, có một vị thần nữ bị thương rơi xuống một ngôi làng. Nàng được một chàng thiếu niên trẻ tuổi cứu giúp." Hồng Nhãn bắt đầu kể.
"Năm đó, nhân gian đại hạn, khắp nơi đói kém. Ngoài đồng không một ngọn mạ, đến cả vỏ cây cũng bị ăn sạch. Đất đai nứt nẻ, nóng rực như lò nướng bánh. Chàng thiếu niên ấy đã dành chút nước cuối cùng của gia đình mình để cứu vị thần."
"Để báo đáp, thần nữ dùng phép thuật gọi mưa xuống cho ngôi làng, giúp dân làng sống sót qua cơn hạn hán. Các làng xung quanh đều chết đói, chỉ riêng nơi này là trù phú. Người từ khắp nơi kéo đến, khiến ngôi làng ngày càng lớn mạnh. Dân làng dựng miếu thờ để tạ ơn thần nữ."
"Ngày tháng trôi qua, thần nữ cảm mến sự hồn nhiên và lòng tốt của chàng thiếu niên. Khi hạn hán chấm dứt, họ tìm một chốn đào nguyên, ẩn cư nơi đó. Thần nữ từ bỏ cơ hội trở về thiên giới, ở lại nhân gian, sinh con đẻ cái cùng chàng thiếu niên. Con cháu họ ngày càng đông, cuối cùng lập nên Trần Gia Thôn."
"Thần nữ lo sợ đại hạn tái diễn, cũng muốn để lại đường lui cho con cháu, bèn lưu lại ba phiến đá. Ba phiến đá ấy có ma lực giúp ngũ cốc được mùa, khiến người Trần Gia Thôn mãi mãi không còn lo đói khát..." Hồng Nhãn kết thúc câu chuyện.
"Nghe như một truyền thuyết thần thoại đẹp đẽ." Khương Vưu tùy tay ngắt một cọng cỏ đuôi chó, vờn trong tay. "Chuyện kể đến đó là hết sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT