Nhưng Khương Vưu không hề tin tưởng những lời Trần Nam vừa nói, nàng có phán đoán của riêng mình.
"Người của Cốc gia tiến vào thôn rồi biến mất, ta đoán bọn họ đã chuyển đến một nơi khác rồi đúng không? Nếu lời nguyền rủa là tự phát, vậy tại sao bọn họ có thể rời đi?"
Trần Nam vừa định mở miệng, Khương Vưu đã nhét thẳng một chiếc giày vào miệng hắn, ngăn chặn những lời tiếp theo.
"Đừng giảo biện! Ta biết bọn họ không chết, cũng không bị ngươi giam lại. Bọn họ đã đi rồi, rời khỏi Trần Gia Thôn! Cốc Minh Thời từ đầu đến cuối không tin ta, hắn nói với ta Trần Gia Thôn là điểm cuối, nhưng nơi này chẳng qua chỉ là trạm trung chuyển thôi. Ta không hỏi họ đi đâu, ngươi cũng đừng dùng mấy chuyện ma quỷ lừa gạt ta. Chúng ta cứ giằng co như vậy, xem ai sống dai hơn ai!"
Ánh mắt Khương Vưu hiện lên vẻ ác độc, sau khi trói chặt Trần Nam liền quay người bỏ đi. Mấy ngày nay nàng vẫn luôn tìm kiếm bức họa đá phiến, nhưng Trần Gia Thôn lớn như vậy, những nơi có thể tìm nàng đều đã lục tung, căn bản không thấy bóng dáng bức họa đâu.
Lời nói dối bị vạch trần, Trần Nam cũng không phản bác. Đôi mắt ôn hòa của hắn, sau khi bị ánh mặt trời thiêu đốt trở nên đỏ ngầu, không còn vẻ điềm đạm thường ngày mà thay vào đó là sự âm ngoan khi nhìn chằm chằm Khương Vưu. Sâu trong đáy mắt hắn ẩn chứa một tia đắc ý khó ai nhận ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play