Sương mù dày đặc tràn vào nhà chính theo cánh cửa rộng mở, cả căn phòng chìm trong ánh huỳnh quang kỳ dị.
Khương Vưu lúc này mới nhìn rõ, thực chất bên trong lớp sương mù dày đặc không hề có vật gì phát sáng. Những vệt sáng kia vốn là màu sắc của sương mù. Ở những nơi sương loãng, ánh sáng không rõ ràng, nhưng một khi sương dày đặc, ánh sáng liền hiện rõ.
Trong màn sương, khuôn mặt tam thúc công, hằn đầy nếp nhăn, như được mạ một lớp ánh sáng xanh u ám, trông không còn chút hơi người. Gã đang chờ đợi thưởng thức nỗi sợ hãi của con mồi trước mắt. Hệt như những lần đi săn trước đây, gã muốn tận hưởng sự sợ hãi và giãy giụa hấp hối của con mồi.
Đại Tráng cũng gầm gừ đầy nóng nảy. Nhưng Khương Vưu dường như không hề phát hiện ra điều gì bất thường, một tay ấn đầu Đại Tráng xuống, tay kia nâng chén, một hơi cạn sạch chỗ rượu còn sót lại.
Cô vuốt cằm, chép miệng: "Tam thúc công, ở thôn mình buổi tối còn có cả đom đóm nữa cơ à, đẹp thật đấy. À mà, rượu gạo của bác ngon phết, uống ngọt ngọt, cho cháu xin thêm tí nữa được không?"
Trần Mỹ Ngọc cứng đờ người, không thể tin nổi ngẩng đầu nhìn Khương Vưu: "Khương Vưu, cậu..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play