Khương Vưu chớp mắt, cảm thấy có chút kỳ lạ.
"Các ngươi nghe ai nói thần không dính khói lửa phàm tục vậy?"
"Truyền lại như vậy mà. Dù sao từ trước đến nay vẫn vậy, trước khi chúng tôi lên Lung Sơn, miếu Sơn Thần này đã thế rồi. Lung Sơn cao quá, xây miếu ở đây, đi lại khó khăn. Người đến tế bái cũng ít. Nghe nói miếu này hoang phế mấy trăm năm, từ khi chúng tôi lên Lung Sơn, bà Lão Quải mới đứng ra kêu gọi mọi người tu sửa lại. Bà nói nhờ Sơn Thần phù hộ, chúng tôi mới sống sót sau trận ôn dịch." A Hoa vừa nói vừa tiện tay hái một bó hoa dại ngoài cửa, dùng sợi cỏ buộc lại, đặt lên bệ thờ, rồi thành kính dập đầu mấy cái.
Khương Vưu nhìn mà khóe mắt giật giật.
Bảo là thành kính thì A Hoa lại tùy tiện hái hoa cỏ, trông không cẩn thận chút nào. Bảo không thành kính thì đầu lại dập mạnh đến vang cả tiếng.
Khương Vưu hỏi: "A Hoa, cô tin Sơn Thần thật sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play