"Đúng vậy, Khương Vưu không thể nào đến Thành Số 9, mà ông cũng không muốn đến Lung Sơn. Vậy thì cái vụ gặp mặt này tính sao đây?" Trương gia chủ nói, giọng điệu có chút bực bội. "Vừa không dám mạo hiểm, lại luyến tiếc bỏ qua cơ hội, sao có chuyện tốt nào cũng để ông hưởng hết vậy? Ông muốn gặp Khương Vưu, tôi không cản. Nhưng tôi sẽ không đi. Tôi không dám chắc con nhỏ tham tiền chết tiệt kia có nổi máu tham, lại bắt cóc tôi lần nữa hay không..."
Trương gia chủ trầm ngâm một lát, trên mặt lộ ra vẻ hối hận.
"Đúng đúng đúng, tôi chưa nghĩ được nhiều vậy, vẫn là ông cẩn thận!" Vương Kỳ Xuyên trong lòng cười lạnh. Muốn hắn giúp đỡ, nhưng lại không hoàn toàn tin tưởng hắn? Trương gia đúng là vì có một gia chủ trước sợ sói, sau sợ hổ như vậy, nên mới thua đến mức này. Nếu sớm mấy năm, Trương gia chủ có thể thay đổi, Trương gia đâu đến nỗi phải rơi vào cục diện khó xử như hiện tại. Nhưng khi đó, Trương gia chủ quen ngồi ở vị trí cao, quen được nịnh hót. Ông ta không chịu hạ mình ngang hàng với một kẻ trọng lợi như hắn, hay cân nhắc với đám hắc đạo không ra gì của Lý gia.
Thật ra, đôi khi cơ hội chỉ thoáng qua trong chớp mắt. Trương gia chủ đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để xoay chuyển thế cục. Lý gia dựa vào sức mạnh quân sự mà trỗi dậy, gần như bóp nghẹt Trương gia. Đến lúc đó, Trương gia chủ mới tỉnh ngộ, bằng lòng buông bỏ cái giá của mình. Nhưng lúc này, sĩ diện của ông ta đã chẳng còn giá trị gì.
Nửa khuôn mặt Trương gia chủ ẩn trong bóng tối vẫn mang theo sự tức giận và ngờ vực. Nhưng khi Vương Kỳ Xuyên nhìn sang, ông ta lập tức nở nụ cười cảm kích và tin tưởng.
Hai lão già, mỗi người một bụng mưu mô, chẳng ai tin ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play