"Lão Vương này, chúng ta quen biết cũng ngần ấy năm rồi. Ông biết tính tôi vốn thẳng thắn, trước đây có... có gì đắc tội thì bỏ qua cho. Lần này đến chủ yếu là muốn ôn chuyện cũ thôi mà."
Người ta có câu "giơ tay không đánh người tươi cười", Trương gia chủ mang lễ đến tận cửa, Vương Kỳ Xuyên đương nhiên không tiện đuổi người. Lễ vật tuy không nặng, nhưng thể hiện thái độ của Trương gia. Hôm nay Trương gia chủ đã đặt chân đến đây, sau này mãi mãi chỉ có thể đứng sau Vương gia mà thôi.
"Khương Cẩu Tử, lên trà!"
Một quản gia robot bưng lên chén trà nóng. Trương gia chủ nhận lấy, vô tình liếc nhìn bức ảnh trên mặt robot, tay khẽ run, làm văng vài giọt trà. Nếu ông không nhìn lầm, người trong ảnh là Khương Vưu.
Vương Kỳ Xuyên lão già này, lại dám phóng to ảnh người ta dán lên mặt người máy, còn đặt cái tên "Khương Cẩu Tử" đầy nhục nhã. Mức độ căm thù của ông đối với Vương Kỳ Xuyên lại tăng thêm một bậc.
Nhớ lại trước đây hai nhà đối đầu, chính mình từng công khai làm ông ta bẽ mặt, gọi là nhà giàu mới nổi, tư bản đỏ... Trương gia chủ bỗng thấy hối hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play