"Bùm!" Lưu Tuấn quỳ sụp xuống đất. Hắn dập đầu lia lịa, trán đập mạnh vào nền gạch, mồ hôi tuôn như mưa. "Xin ngài cho ta thêm một cơ hội! Lần này, ta đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ! Đám bạo dân ở Thính Phong thành, đừng hòng trốn thoát một mống!"
Lưu Tuấn không thể bị thay thế. Hắn dựa vào thế của Lý Thành Phong, đắc tội không ít người. Nếu mất đi chỗ dựa Lý gia, hắn chỉ có nước bị băm thây vạn đoạn!
Vốn dĩ Lung Sơn đã chiếm ưu thế địa lý, cao ngất dễ thủ khó công. Nhưng giờ đây, với phi kỵ, ưu thế đó không còn. Hơn nữa còn có bạch lân đạn phiên bản nâng cấp. Lưu Tuấn đã tận mắt chứng kiến uy lực của thứ đó. Ăn mòn dịch chỉ làm rát da, còn bạch lân đạn một khi dính vào người sẽ cháy không ngừng, cháy sâu vào tận xương tủy, thiêu rụi cả nội tạng.
Hắn gia nhập số 9 thành đã hai năm, mỗi khi bạch lân đạn xuất hiện, đồng nghĩa với việc số 9 thành chuẩn bị đồ sát một căn cứ nào đó, không chừa một ai! Loại vũ khí chiến tranh tàn khốc này còn đáng sợ hơn cả việc điều động thực hủ thú. Có hai thứ này, việc chiếm lấy Thính Phong thành chỉ là chuyện nhỏ!
Mùa hè mạt thế ngày dài đêm ngắn, sự chênh lệch gần như đạt đến cực hạn. Hôm qua 10 giờ đêm trời mới tối hẳn, 3 giờ sáng chân trời đã ửng lên màu bụng cá. Tính ra, thời gian ban đêm cộng lại chưa đến năm tiếng.
Trương Thục Huệ tựa vào Thực Nhân Thụ, mơ màng sắp ngủ. Bất kể ngày đêm, cô luôn canh giữ bên cạnh nó. Thời gian sử dụng bảo tháp liên tục là mười hai tiếng, nhưng nếu thu hẹp màn hào quang, vừa đủ bao trùm Thực Nhân Thụ, thời gian có thể kéo dài đến hai mươi tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play