Khương Vưu bị đưa đến một phòng bệnh ở cuối hành lang. Căn phòng chẳng khác gì những phòng khác, vẫn là chiếc giường đơn giản.
Đó là một cái giường ván gỗ hẹp hòi.
Cô đứng ở cửa, nhíu đôi mày thanh tú, nghiêm túc nói: "Tôi cần một cái giường lớn, còn phải có nệm cao su mềm mại. Không thì tôi không ngủ được."
Người bên cạnh lập tức bật cười: "Cô tưởng mình là công chúa và hạt đậu à? Cô có nhận ra tình cảnh hiện tại của mình không đấy? Cô là tù binh, là chuột bạch, cô tưởng cô có quyền đòi hỏi sao?"
"Tại sao lại không có quyền?"
Khương Vưu ngẩng cao cằm, lạnh lùng nhìn người trước mặt: "Tôi còn trân quý hơn các người nhiều. Các người biết tôi là ai không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT