A Hoa khuyên nhủ mọi người cả ngày, đến khi mặt trời lặn sau dãy Tây Sơn, cô mới như cá khát nước vớ được bình nước lớn, ừng ực ừng ực tu một hơi dài.
A Đông và A Mộc sau khi được Khương Vưu đồng ý, liền trèo lên cây, cởi trói cho đám người trong trại.
Lão quải bà vừa đặt chân xuống đất, hai chân đã muốn nhũn ra. Nhưng điều khiến bà ta đau lòng nhất không chỉ là việc từ nay về sau phải nghe theo Khương Vưu, mà còn vì chiếc răng duy nhất còn sót lại của bà cũng đã rụng mất.
Sớm biết thế này, bà ta đã chẳng giãy giụa làm gì. Đằng này lại vô duyên vô cớ mất đi chiếc răng bảo bối.
Trước cửa nhà trên cây, Khương Vưu đang ngồi xổm trên mặt đất, tưới nước cho Thực Nhân Thụ.
Một chậu nước lớn đổ ào xuống đất, cùng với nước, vô số tinh hạch cũng theo đó rơi ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play