"Ngươi đến Lung Sơn, muốn làm gì?"
Vừa thấy Khương Vưu, mụ Quải đã chẳng buồn khách sáo, đi thẳng vào vấn đề.
"Trên Lung Sơn này chỉ có một đám già yếu bị bỏ rơi, chẳng có thứ gì đáng giá cả. Ta đã hỏi Nabar, ngươi đến căn cứ Lan Loan là để hỏi thăm vị trí Lung Sơn. Ta rất tò mò, cái nơi chim không thèm ỉa này, có gì đáng để ngươi phải nhớ thương đến vậy? Các ngươi vốn không phải người ở đây, không quản xa xôi ngàn dặm tìm đến chốn núi rừng này là vì cái gì?"
Khương Vưu chống tay, nửa nằm trên ghế, lười biếng liếc nhìn bà lão trước mặt. Ánh mắt cô lướt qua những nếp nhăn sâu hoắm trên khóe mắt, rồi dừng lại ở chiếc răng cửa còn sót lại của mụ Quải. Nó dài gấp đôi răng người bình thường. Chiếc răng này khiến cô bất giác nhớ đến răng chuột, cũng vừa vàng vừa dài như vậy.
Thấy Khương Vưu không trả lời, mụ Quải tiếp tục:
"Ta không cần biết ngươi đến Lung Sơn là vì cái gì. Hôm nay ta đến đây chỉ là để tránh những phiền toái về sau, cho nên tốt nhất chúng ta nên nói rõ mọi chuyện. Các ngươi có thể ở lại đây, nhưng Lung Sơn có quy tắc của Lung Sơn. Ta là người nắm quyền ở đây. Nếu các ngươi muốn ở lại, thì phải tuân theo quy tắc của Lung Sơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT