Khương Vưu thu gom toàn bộ số liệu thí nghiệm có giá trị vào không gian, rồi nói: "Chúng ta nên ra ngoài thôi."
Trương Thục Tuệ nhìn chằm chằm vào lối ra bị chặn kín, lo lắng: "Yếm Trì đại nhân dùng sắt bịt kín đường hầm, ước chừng chín lớp tường thép. Muốn ra ngoài, trước hết phải nung chảy chúng đã..."
Khương Vưu liếc nhìn gã tóc đỏ đang đứng một mình hậm hực ở góc tường. Anh lấy đồng hồ quả quýt ra xem, "Chúng ta vào đây đã hơn ba tiếng rồi. Tính thời gian thì người đến mở cửa giúp chúng ta chắc cũng sắp tới rồi."
Trương Thục Tuệ ngạc nhiên: "Ai cơ?" Chẳng lẽ bọn họ còn có viện binh sao? Sao cô không biết chuyện này?
Đúng lúc cô còn đang nghi hoặc, thì mơ hồ nghe thấy tiếng cào xé và va chạm từ phía sau cánh cửa sắt.
Giọng Thượng Quan Lăng đầy bực bội vọng qua cửa sắt, nghe rõ mồn một: "Đồ vô dụng! Một lũ phế vật, cho tao dùng sức vào!!!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT