Đối diện với đôi mắt xám tro của Bạch Ngân, Dương Kiệt theo bản năng rùng mình.
Hình như hắn đã thấy da mình đang phấp phới trong gió rồi...
Gã vội vàng chữa cháy:
"Không phải tại tôi óc bã đậu, không nhớ được. Mà là đường đến Bốn Mùa Cốc, căn bản không có lộ trình cố định."
"Ồ? Sao lại nói vậy?" Khương Vưu lập tức hứng thú. Cô vẫn luôn tò mò về việc mỗi tháng đều có người được đưa đến Bốn Mùa Cốc. Theo lý thuyết, Bốn Mùa Cốc không tính là bí ẩn. Nhưng Bạch Long căn cứ, giữa hàng triệu người sống sót, vẫn duy trì một cảm giác thần bí đối với ba chữ "Bốn Mùa Cốc".
Dương Kiệt liếc nhìn về phía xa, nơi tiếng chém giết vang trời, từng đồng đội ngã xuống dưới vuốt sắc của tang thi, bị xé rách, bị phanh thây. Nhưng bên bọn họ lại yên tĩnh như một thế giới khác. Gã người câm cao lớn đứng canh giữ phía trước, chỉ cần có con Hủ Thi nào không có mắt xông tới, lập tức bị xé làm đôi. Trận thế đó, nhẹ nhàng như xé vịt muối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT