Năm phút sau.
Trương Thục Tuệ, đôi mắt đỏ hoe như mắt thỏ, vừa sụt sịt mũi vừa lau nước mắt, cặm cụi nhóm lửa nấu cơm.
Người ngoài nhìn vào, không biết còn tưởng cô là tiểu nha hoàn nào đó thời phong kiến, chịu bao nhiêu uất ức.
Thật ra cô chẳng muốn khóc, nhưng sự thật là nước mắt cứ tuôn ra không ngừng.
Cái thứ kia tác dụng chậm quá, giờ đôi mắt cứ thế mà rơi lệ, chẳng thể nào kiềm chế.
Cứ như thể có ai treo hai củ hành tây đã cắt lát ngay dưới mắt cô vậy, cay xè cả lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT