"Đúng, tôi không muốn quay về căn cứ Bạch Long! Ban đầu thì dụ dỗ chúng ta làm chuột bạch, sau đó lại truy sát. Vất vả lắm mới trốn được, giờ mà vác mặt về đó thì đúng là hèn hạ, đáng đời!"
"Dù sao tôi cũng phải đi. Mấy người về đi, tôi thà chết chứ không đầu hàng cái căn cứ Bạch Long đó!"
Lôi Tinh quay sang Mạnh Khê, "Mạnh Khê, cô nói đi, cô muốn quay về vẫy đuôi xin xỏ căn cứ Bạch Long, hay là đi nơi khác với chúng tôi? Dưới bầu trời này đâu chỉ có mỗi chỗ đó, tôi không tin là không tìm được nơi dung thân!"
Anh ta nhận ra người vừa nãy là Khương Vưu, nhưng không lên tiếng. Dù sao người ta có thể còn chẳng quen anh ta. Lúc trước ở căn cứ Bạch Long thấy cái Lệnh Huyền Thưởng kia, anh đã thấy người phụ nữ này thật lợi hại, sống sót đến giờ chưa nói, còn chọc cả vào căn cứ Bạch Long. Tuy rằng Lệnh Huyền Thưởng không nói rõ cô ta đã trộm thứ gì của căn cứ Bạch Long, nhưng với cái giá một ngàn tinh hạch nhị giai, chắc chắn sẽ có rất nhiều người động lòng.
Mạnh Khê nhìn thoáng qua đám người. Lúc ban đầu chạy trốn khỏi căn cứ Bạch Long, bọn họ có hơn năm mươi người sống sót, giờ chỉ còn lại mười mấy. Lúc này, những người đang ngồi rõ ràng chia làm hai phái: một bên muốn bắt người trong Lệnh Huyền Thưởng để trở về căn cứ Bạch Long lập công chuộc tội, bên kia thì muốn trời cao biển rộng, thà chết ở ngoài chứ không cúi đầu. Mạnh Khê, đội trưởng trên danh nghĩa, thật ra đã sớm không còn quyền lực. Bọn họ chẳng qua là cùng nhau chạy nạn mà thôi.
Bạch Lang dường như cảm nhận được chủ nhân không vui, đi đến bên cạnh cô, dùng mũi cọ cọ vào mặt Mạnh Khê. Mạnh Khê ôn nhu xoa đầu nó rồi nói với những người khác:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play