Khương Vưu nhìn Trịnh Cường, lạnh lùng nhả ra ba chữ:
"Ngươi nằm mơ."
Nàng liếc nhìn thùng muối và mười hộp kháng sinh trên mặt đất, nói tiếp: "Chỉ có nhiêu đó thôi. Ngươi muốn thì lấy, không thì thôi. Không có người dẫn đường, ta chỉ tốn thêm chút công sức tìm đường thôi."
Nàng không thiếu vật tư, nhưng mọi thứ đều có giá của nó. Dù ai dẫn đường, phí dẫn đường đến Nông trường Hoài Sơn cũng chỉ có bấy nhiêu.
Trịnh Cường nhíu mày, ánh mắt hau háu nhìn chằm chằm Khương Vưu: "Một chút cũng không thêm?"
Khương Vưu im lặng, cúi xuống lấy ra hai gói muối từ trong thùng: "Giờ phí dẫn đường thiếu hai gói muối ăn rồi đó. Nếu ngươi trả giá, tiếp tục thiếu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT