Tống Đào nhắm mắt theo sát phía sau Tần Tranh, đi thẳng đến nhà ăn. Trên người anh là chiếc sơ mi màu rêu phong mà cậu đã chọn giúp từ trước. Tần Tranh da trắng, màu này càng tôn thêm khí chất lạnh nhạt của anh.
Đến cả bộ đồ cậu đang mặc, cùng tông với anh, cũng được moi từ tủ quần áo trong phòng Tần Tranh. Quần áo hôm qua của cậu chẳng khác gì trứng ba ba nứt vỏ, hoàn toàn không mặc nổi nữa.
Tuy mặc đồ của Tần Tranh, kích cỡ có thể gọi là vừa, nhưng cậu vẫn thấy hơi chật, không thoải mái. Cơ bắp của anh khiến áo sơ mi lúc mặc vào đầy đặn hẳn lên, trong khi cậu thì thân hình lại mảnh khảnh, mặc vào cứ như người nhỏ lọt trong áo, có chút chênh vênh.
Tống Đào thả tay lơ lửng bên chân, đầu óc lại nhớ về chuyện đêm qua – cậu đã chạm vào đồ thật.
To thật sự, một bàn tay còn không ôm trọn.
Khi thấy hai phần bữa sáng được đặt sẵn trên bàn, Tần Tranh có hơi bất ngờ, nghĩ không biết có phải nhân viên chỗ này nhiệt tình quá mức rồi không.
Chỉ với những gì Tống Đào đã làm, cậu ta cũng xứng ăn cơm sao?
Tống Đào vượt lên phía trước một bước, ngồi bệt xuống chiếc ghế bên trái vị trí chính giữa, giọng hồ hởi: “Oa~ bữa sáng phong phú ghê, lâu lắm rồi tôi với anh chưa ăn cùng nhau!”
Cậu tươi cười rạng rỡ ngẩng đầu nhìn Tần Tranh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play