Cậu lười nhác đáp: “Tôi là ba mẹ hắn chắc? Mà mất thì liên quan gì tôi? Bớt gọi điện, nghe giọng anh thôi đã thấy buồn nôn.”
Nói xong cậu dứt khoát tắt máy.
Mới hành Lưu Côn được 5 tiếng đồng hồ mà Bàng Chí Kiệt đã sốt ruột gọi tìm. Cũng gắt đấy. Vợ con còn chưa tìm, chắc lo cho mấy đề tài nghiên cứu.
Cậu cúi nhìn chồng tài liệu dày cộp đặt trước mặt – toàn bộ là tư liệu liên quan đến Lưu Côn.
Tần Tranh đứng dậy.
Tống Đào hỏi: “Đi ăn cơm à?”
“Ra ngoài một lát.” – Tần Tranh đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play