Nói xong, Chu Tiện bỗng thấy bụng trống rỗng. Mùi hương của nồi canh rắn kia theo gió bay tới, thơm đến mức làm người ta nuốt nước miếng.
Hắn cầm muỗng vụng về múc cho mình một bát đầy, trong lòng lại thầm mắng Thường Khang mấy câu.
Trì Thời vốn không thích người khác hầu hạ nên trước nay đều để Cửu Nhạc múc canh, chia đồ ăn cho mình. Chỉ cần nàng mở miệng, hắn ta liền dâng cẩm y ngọc thực, làm việc lanh lẹ, phủi tay rời đi, quả thực gọn gàng.
Chu Tiện cầm bát canh nhấp một ngụm, toàn thân tức thì cảm thấy ấm hẳn lên. Hắn thong thả mở miệng:
“Cũng sắp tới cuối năm rồi, ta đã tìm được ngỗ tác nên không tiện lưu lại Vĩnh Châu nữa. Ít ngày nữa sẽ phải hồi kinh, ngươi chuẩn bị vài thứ rồi cùng ta trở về.”
Lời còn chưa dứt, yết hầu bỗng cảm thấy ngứa, hắn khẽ hắng giọng bước sang một bên, đột ngột ho khan liên hồi.
Trì Thời lập tức đặt bát xuống, đứng bật dậy, đưa tay vỗ mạnh một chưởng sau lưng hắn. Chu Tiện lảo đảo, phun ngụm máu nghẹn ở cổ họng ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT