Trì Thời quay lại nhìn về phía người vừa lên tiếng, quả nhiên người đó chính là Triều Nguyệt, hoa nương của Phong Nguyệt Lâu.
Dù nàng ta đã thay đổi y phục, nhưng từ dáng đi đến ánh mắt đều không thể che giấu được khí chất phong trần, lẩn khuất trong đó là nét mệt mỏi của kẻ từng dấn thân vào bể khổ.
“Ta cũng chẳng rõ đó là loại độc gì, chỉ biết sau khi ta đâm lên người nàng ấy, chỉ đi chừng trăm bước, nàng ấy liền ngã xuống đất mà mất mạng. Khi ấy ta cũng từng do dự, chỉ là… người khác đã giúp ta hoàn thành tâm nguyện, ta nào có lý do để khiến tâm nguyện của người khác phải dang dở.”
Triều Nguyệt đột nhiên mỉm cười, nụ cười lạnh lùng như thể nàng ta chẳng còn gì để mất.
“Dù sao thì, ta bây giờ sống cũng chẳng khác gì đã chết.”
Trì Thời không thay đổi sắc mặt chỉ lặng lẽ nhìn về phía Triệu ngỗ tác, nhẹ nhàng nói:
“Hiện tại nhân chứng cũng đã có. Ngươi an bài Thuần nương đi sát hại thê tử của đồ tể, nhưng nàng ấy chần chừ mãi không hành động. Vì vậy, ngươi đã phải tự mình ra tay phóng hỏa thiêu chết nàng ta, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT