Kiều nhị lang vừa nói vừa nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Liễu Dung, từ trong tay áo lấy ra một chiếc khăn tay đưa cho nàng ấy.
“Phụ thân ta mất sớm, khi ấy ta mới lên năm. Nhà ta làm nghề bán đậu hũ, mẫu thân vì cho huynh đệ chúng ta đọc sách mà chịu khổ trăm bề. Thậm chí...” – Kiều nhị lang nói, lén lút liếc mắt nhìn Kiều đại lang, khẽ véo lòng bàn tay chính mình.
Một số chuyện thật khó mà thốt ra. Mỗi lần nhắc đến thì trong lòng lại như có kim châm muối xát.
“Mẫu thân vì kiếm tiền đóng học phí cho chúng ta đã đem thân gửi gắm nơi Trần Thái – chính là quản gia hiện nay của Kiều gia. Khi ấy, hắn ta vốn là một giáo đầu ở võ quán, đã có gia thất. Mẫu thân ta kỳ vọng rất nhiều vào chúng ta, phàm chuyện học hành có sơ suất liền sẽ đánh mắng ta cùng đại ca. Bà thường nói, là vì chúng ta mà bà mới phải chịu nhục như vậy.”
“Những chuyện như thế từ thuở ta mới lớn đã xảy ra hầu như mỗi ngày. Đến khi ca ca trúng tú tài thì trong nhà mới có chút tiền đồ, Trần Thái cũng theo đó mà rời đi. Chúng ta tưởng đâu ngày lành đã tới, nào ngờ, ngay sau khi ta cưới Dung nương chưa bao lâu...”
“Trần Thái lại trở về, chẳng những vậy còn lên làm quản gia Kiều gia. Ta cùng ca ca nay cũng coi như có chút địa vị ở Linh Lăng tất nhiên không đồng ý. Nào ngờ Trần Thái lại nói…”
Kiều nhị lang siết chặt nắm tay, nghiến răng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT