“Có chuyện gì vậy? Dao mổ heo đâu?” Trì Thời hỏi.
Trương bộ đầu từ trên xuống dưới đánh giá Trì Thời một phen. Người này dung mạo thực tú lệ, môi hồng răng trắng, chỉ là đôi mắt thâm trầm khiến người không thể dò xét. Dáng người hơi gầy có phần nhỏ dài, nhìn qua tựa như chỉ cần đưa tay là có thể bóp nát.
Một thiếu niên như vậy mà từ lúc đến Linh Lăng, mới chỉ nghiệm qua vài thi thể đã có thể nhận định người chết là ai, làm gì. Điều ấy khiến Trương bộ đầu – kẻ từng nhiều năm làm ngỗ tác – không khỏi sinh ra cảm giác dường như bao năm nay mình mình làm ngỗ tác thật vô ích.
Lúc trước Trương bộ đầu thấy hắn kiêu ngạo thì chỉ cảm thấy là do hắn thiếu dạy dỗ; nhưng giờ dẫu người này có ngang ngược tới đâu thì hắn ta cũng thấy… là vốn dĩ nên như vậy.
Hắn ta lắc đầu:
“Thuần nương là sư phụ lớn tuổi nhất trong Cẩm Tú Các chưa từng lập gia thất. Bà ta thu nhận một đồ đệ tên Thúy Điệp, nuôi nấng từ nhỏ dưới gối. Thúy Điệp nói gần đây Thuần nương thần sắc bất an, đêm ngủ thường gặp ác mộng, tỉnh giấc là kêu người lấy nước.”
“Cách đây vài ngày, bà ta có xin nghỉ việc, bảo rằng không muốn tiếp tục thêu thùa nữa. Thúy Điệp đã thu dọn tay nải chờ bà ta quay về rồi cùng nhau tới Nhạc Châu nương nhờ thân thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play