“Ta lo lắng có chuyện chẳng lành bèn đứng bên cửa sổ ngó nhìn, thì thấy Tôn Chiêm cùng Đặng tú tài đã đánh nhau loạn thành một đoàn…”
Trì Thời nghe vậy lấy làm kinh ngạc. Trong hồ sơ vụ án vốn đã có lời khai của nhân chứng, mà Thỏa nương cũng là một trong số ấy. Có điều, khi ấy nàng ta lại không hề nhắc đến chuyện này.
“Năm đó trên công đường vì sao ngươi không nói ra?”
Thỏa nương mặt đỏ bừng, thở dài đáp:
“Lúc ấy đã hơn nửa đêm, Dã Hồ bên kia đen như mực nên ta sợ mình nhìn nhầm, nói ra chẳng những vô ích mà còn chuốc thêm phiền phức nên mới im lặng. Hơn nữa, khi đó huyện lệnh cũng chẳng hỏi tới việc này.”
Trì Thời có thể hiểu được. Khi ấy Thỏa nương mới vừa sinh con cũng chẳng muốn để Túy Hoa Lâu bị kéo vào án mạng, suy cho cùng cũng là lẽ thường của con người.
“Nếu sau này nhớ ra điều gì cứ sai người đến báo với ta, không cần tự mình lộ diện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play