Xem xong váy cưới, Trần Vãn gửi chiếc váy lại ở nhà chú Tiền. Tranh thủ buổi chiều có thời gian rảnh, cậu chuẩn bị đưa Hứa Không Sơn đi cửa hàng bách hóa mua đồng hồ đeo tay.
Cuối tuần, cửa hàng bách hóa đông đúc hơn lần trước Trần Vãn đến. Về cơ bản, mỗi quầy hàng đều có người vây quanh, bao gồm cả quầy đồng hồ đeo tay.
Tuy nhiên, những người vây quanh quầy đồng hồ đeo tay đa phần là nam nữ trẻ tuổi, họ có đôi có cặp. Không khó để đoán đây là nhà trai đưa đối tượng đến mua sính lễ.
Sự kết hợp giữa hai người đàn ông trẻ tuổi như Trần Vãn và Hứa Không Sơn trong trung tâm thương mại tuy hiếm, nhưng cũng không phải là không có. Vì vậy, hai người họ không bị ai nhìn với ánh mắt khác thường.
Các kiểu đồng hồ trong quầy không có nhiều để lựa chọn, hơn nữa người xem thì nhiều mà người thực sự mua thì ít, dẫn đến phía trước có chút chen chúc. Có Hứa Không Sơn mở đường, Trần Vãn rất thuận lợi đi đến trước quầy.
“Xin lỗi chú, chú có thể phiền đưa cho cháu xem mẫu đồng hồ to nhất này được không ạ?” Trần Vãn chỉ vào một trong những chiếc đồng hồ có mặt rộng nhất và hỏi. Cậu và Hứa Không Sơn ăn mặc vừa vặn, khí chất ra vẻ, vì vậy được người bán hàng đối xử đặc biệt. Người bán hàng với thái độ cực kỳ tốt, lấy đồng hồ đưa cho Trần Vãn.
Cổ tay Trần Vãn hơi nhỏ, không hợp với kiểu mặt đồng hồ lớn. Người bán hàng còn kiên nhẫn giới thiệu cho cậu một mẫu nhỏ hơn bên cạnh. Trần Vãn cảm ơn người bán hàng, cầm đồng hồ đeo vào tay thử: “Sơn ca, anh thấy có đẹp không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play