"Nếu có người muốn cùng một mẫu thì không phải không thể." Trần Vãn không trông chờ Trần Dũng Phi chủ động giúp mình câu khách nữa. Dù sao nhà máy cơ khí cũng ở thành phố, sau khi nhập học cậu có thể tự mình tìm khách hàng. "Lần này con về được bao lâu?"
Trần Dũng Phi cũng giống như Lưu Cường, thuộc dạng liều mạngtrong nhà máy. Càng tiếp xúc nhiều, anh càng cảm thấy bản thân hiểu biết quá ít. Đặc biệt là sau chuyến công tác vừa rồi, anh như vừa nhảy ra khỏi đáy giếng, nhìn thấy bầu trời rộng lớn bên ngoài. Do đó, dù có được kha khá thời gian nghỉ ngơi, Trần Dũng Phi vẫn chỉ cho phép mình nghỉ ba ngày.
Ba ngày, thời gian không dài không ngắn, nhưng đủ để Trần Vãn làm được bốn, năm bộ quần áo.
Vải trong nhà cuối cùng cũng đã hết. Trần Dũng Phi và Trần Vãn cùng lên xe khách đi về thị trấn. Tiền Quốc Thắng đã đợi sẵn ở cổng nhà máy dệt. Đã hai tháng trôi qua kể từ lần gặp mặt cuối cùng. Mặc dù trong thời gian đó vẫn liên lạc, nhưng viết thư thì không thể nào trực tiếp bằng gặp mặt.
"Anh Tiền, mẫu áo em gửi cho anh trước kia vẫn còn chứ?" Trần Vãn giới thiệu Trần Dũng Phi và Tiền Quốc Thắng cho nhau, rồi tiếp tục đi về phía nhà kho. Cậu không quên loại vải mới mà cậu của Tiền đã nói.
"Mẫu áo vẫn còn." Tiền Quốc Thắng không hổ là người có đầu óc kinh doanh. Anh đoán được ý đồ của Trần Vãn trong một giây. "Là để cho Dũng Phi à?"
"Đúng vậy." Thi đại học xong rồi, Trần Vãn cuối cùng cũng có thể toàn tâm toàn ý đầu tư vào sự nghiệp may mặc. Cậu định chuẩn bị thêm vài bộ quần áo cho Trần Dũng Phi để giúp mình đặt nền móng vững chắc ở nhà máy cơ khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT