"Trên núi bị muỗi cắn." Muỗi vằn cắn người còn ghê gớm hơn muỗi thường. Vết muỗi đốt trên người Hứa Không Sơn đã hơn nửa ngày mà vẫn không lặn xuống một chút nào.
"Anh không mang túi thơm đuổi muỗi sao?" Trần Vãn vuốt tay áo Hứa Không Sơn. "Có ngứa không?"
"Có mang, nhưng muỗi nhiều quá, không đỡ được." Hứa Không Sơn quay lưng lại, tìm kiếm sự giúp đỡ của Trần Vãn. "Hơi ngứa, Lục Nhi gãi giúp anh một cái."
Trần Vãn dễ bị muỗi đốt. Hứa Không Sơn đã dùng đơn thuốc chú Đức cho, pha chế thuốc đuổi muỗi, cho vào một chiếc túi nhỏ do Trần Vãn khâu, làm thành túi thơm. Hiệu quả đuổi muỗi tuy không đạt 100%, nhưng cũng được 50-60%.
Trần Vãn vừa định hỏi anh ngứa ở chỗ nào, nhưng khi vén áo lên, cậu thấy lưng Hứa Không Sơn trông như bị người ta chơi cờ vây. Trần Vãn không mắc chứng sợ lỗ nhưng vẫn không khỏi giật mình: "Sơn ca, anh có bị dị ứng không đấy?"
Muỗi không phải đến tháng bảy mới có, trước đây Hứa Không Sơn vào núi cũng chưa bị cắn thảm hại như vậy.
Dị ứng ư? Hứa Không Sơn không chắc, chủ yếu là lúc đó muỗi cắn anh quá nhiều, anh cũng không phân biệt được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play