“Chào tiểu đồng chí, anh của em sắp cưới vợ rồi phải không? Lát nữa em đưa cái này cho anh ấy nhé. Nếu không biết dùng thì bảo anh ấy đến phòng Kế hoạch hóa hỏi một chút.”
Cô y tá trực ban trông chừng hai mươi tuổi, mặt rất mỏng. Giống như cầm khoai lang nóng trên tay, cô đưa hộp cho Trần Vãn, rồi đỏ mặt quay về bàn trực ban, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Trần Vãn nói giọng địa phương, không phân biệt âm tiết cong lưỡi. Phát âm của “Sơn ca” và “Tam ca” giống hệt nhau, nên cô y tá trực ban đương nhiên cho rằng Hứa Không Sơn là anh ba của Trần Vãn.
Hôm nay Hứa Không Sơn mặc bộ quần áo mà Trần Vãn đã làm cho anh, trông rất giống một cán bộ đang làm việc ở cơ quan công an nào đó. Thông thường, những người như vậy không phải lo chuyện cưới vợ, vì thế cô y tá trực ban cho rằng anh đã kết hôn rồi cũng là điều bình thường.
Nếu Trần Vãn đi thêm một chút nữa, cậu sẽ biết rõ vị trí họ đứng rốt cuộc là chỗ nào của bệnh viện.
Lát sau, Trần Vãn cúi đầu, thấy rõ món đồ mình đang cầm trong tay là gì, mặt cũng đỏ bừng lên. Cậu giấu vội cái hộp vào túi như ăn trộm.
Tuy ý nghĩa không được hay cho lắm, nhưng cậu sẽ rất cần thứ này trong tương lai không xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play