Đứa nhỏ đã say giấc nồng, đầu Bành An Giai vừa chạm gối đã ngủ tít. Hai chị em họ Trần khẽ ghé tai nhau nói chuyện đêm khuya, cảm thán về sự trưởng thành của cậu em út Trần Vãn.
Lúc Trần Vãn chào đời, chị hai đã đi lấy chồng. Thời gian chị em ở cạnh nhau cực ít, phần lớn mọi tin tức về cậu đều là từ những lá thư của Tiền Tiến gửi đến. Nghe nói cậu em út bẩm sinh đã yếu ớt, bà lo lắng mất ăn mất ngủ, vội vã chạy đi tìm vị thầy thuốc có tiếng trong thành để hỏi thuốc, rồi xin nghỉ phép một tuần để về nhà thăm cậu.
Trần Vãn khi ấy gầy tong teo, không có mấy lạng thịt. Dù khó chịu thấy rõ nhưng cậu không hề khóc lóc, làm mình làm mẩy. Đôi mắt còn chưa mở rõ đã biết cười, khiến trái tim chị hai mềm nhũn, như được bọc trong một cuộn bông vừa mới kéo ra.
“Chị còn nhớ cái lúc Lục nhi vừa tập tọe gọi chị hai, ôi chao, chị mừng đến phát điên.”
Chị năm cũng cười tít mắt, rồi thở dài cảm khái, “Thoáng cái nó đã lớn chừng này rồi.”
“Chẳng phải sao, em không biết đâu, lúc Lục nhi bảo muốn may quần áo cho chị, chị vui biết nhường nào.” Chị hai nghiêng người, “Em nói xem, không biết nó sẽ may cho chúng ta kiểu gì nhỉ?”
“Cái này thì em chịu, nhưng chắc chắn là rất đẹp rồi.” Chị năm cũng vô cùng háo hức, “Em cảm thấy Lục nhi may còn thời trang hơn cả ở cửa hàng bách hóa ấy chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play