Do mối quan hệ với Hứa Không Sơn, Trần Vãn cũng được xem là người nhà của công nhân viên xưởng chế thuốc. Hơn nữa, cậu có mối giao thiệp thân thiết với các cấp lãnh đạo, điều này mang lại nhiều thuận lợi.
Du Tiêu chính thức tiếp nhận chức vụ hiệu trưởng trường tiểu học. Cô ấy say mê với giáo dục, hễ việc gì có lợi cho học sinh, cô đều cố gắng hết sức để đấu tranh. Vì thế, khi Đỗ Đằng Long vừa nhắc đến, cô đã lập tức sắp xếp công việc để dành ra nửa ngày rảnh rỗi cho Trần Vãn.
Cùng lúc đó, Đỗ Đằng Long liên hệ với cán bộ của ngành giáo dục, tiến hành một cuộc họp bốn bên. Trần Vãn đại diện cho xưởng dệt, Đỗ Đằng Long đại diện cho xưởng chế thuốc, cùng với Du Tiêu và cán bộ. Họ là những người tham dự chính.
Bất kể ở thời đại nào, tầm quan trọng của giáo dục cũng không thể bỏ qua. Về điểm này, ý kiến của cả bốn bên hoàn toàn thống nhất. Sau một buổi chiều thảo luận, họ đã đưa ra một phương án sơ bộ, và dành thêm hai ngày để xác định chi tiết.
Sau khi giải quyết xong vấn đề học hành của con cái công nhân, Trần Vãn gạch một dấu vào lịch trình, việc tiếp theo là thi bằng lái xe. Không hề quá lời, mức độ căng thẳng của Trần Vãn còn hơn cả kỳ thi đại học năm đó. Ít nhất trong kỳ thi đại học, cậu có sự tự tin tuyệt đối, còn thi bằng lái xe, chỉ là 6/10.
"Sơn ca, nhanh cho em sờ tay anh đi!" Đêm trước ngày thi, Trần Vãn nắm chặt tay Hứa Không Sơn, cọ đi cọ lại, miệng lẩm bẩm "thi đâu đỗ đó", trông hệt như một học sinh dốt cầu may trước kỳ thi.
"Lục Nhi, em nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu. Em không tin anh thì cũng phải tin thầy Trần chứ?" Hứa Không Sơn chưa bao giờ thấy Trần Vãn lại thiếu tự tin đến thế. "Đừng sợ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play