"Được." Trần Vãn vui vẻ đồng ý. Trời tháng 7 nóng bức, Trần Vãn suy nghĩ một lát. “Chúng ta đi leo núi nhé, leo ngọn núi sau trường học chúng ta. Trong núi có cây cối che mát, chắc chắn sẽ tương đối mát mẻ. Vương Lợi An nói ngọn núi sau rất đẹp, chúng ta vẫn chưa đi qua."
Giọng nói của Trần Vãn dần trở nên phấn khích. Sự lo lắng trong mắt Hứa Không Sơn từ từ tan biến. Vậy thì đi leo núi.
Tìm được việc để phân tán sự chú ý, Trần Vãn cuối cùng cũng có một giấc ngủ ngon. Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái, mặc quần áo nhẹ nhàng, thoáng khí và cùng Hứa Không Sơn đi đến ngọn núi sau.
Hứa Không Sơn đeo ba lô, bên trong đựng một ít đồ ăn và vật dụng sơ cứu. Trên thắt lưng anh có một cái bình nước, Trần Vãn cũng đeo một cái.
Họ khởi hành sớm. Làn sương sớm vừa tan, hít thở một luồng không khí mát lạnh. Trong rừng, tiếng chim hót vang vọng, càng đi lên cao, dấu vết nhân tạo càng ít đi. Dây bìm bìm dại bên đường nở những bông hoa nhỏ màu tím nhạt, quấn quýt trên cỏ dại và thân cây.
Trần Vãn nhìn thấy rất nhiều loại thực vật không biết tên, nhưng chỉ cần hỏi Hứa Không Sơn, cậu đều nhận được câu trả lời. Có những cái tên quen thuộc, cũng có những cái tên địa phương khó dịch.
Cỏ mã đề, cây hoàng tinh, các loại dương xỉ, Hứa Không Sơn vừa đi vừa chỉ cho cậu, cái này ăn được, cái này không ăn được. Nếu đến vào mùa xuân, họ có thể hái được không ít rau dại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT