Hứa Không Sơn gặp Đặng Hiểu ở cổng cơ quan. Tóc nàng dài hơn một chút, không có thời gian đi tiệm cắt tóc nên đành búi lại, trông vừa lão luyện lại có thêm chút dịu dàng. Bận rộn mấy ngày liền khiến nàng gầy đi vài phần, vẻ mệt mỏi dưới đáy mắt không cách nào che giấu được bằng cách trang điểm.
Đặng Hiểu cố tình đứng đợi ở đó. Sau vài câu chào hỏi đơn giản, cô lập tức báo cho anh những tin tức liên quan đến Đỗ Đằng Long.
“Lát nữa gặp mặt cậu đừng hoảng, Đỗ Đằng Long có danh tiếng rất tốt trong cấp dưới, là người một lòng vì dân vì việc.” Giọng Đặng Hiểu hạ thấp xuống. “Bất quá ông ấy có tính khí bướng bỉnh, lần này chúng ta có thể thuyết phục ông ấy đến Nam Thành, là vì ông ấy có bất đồng ý kiến với bí thư về vấn đề nhà ở của cán bộ viên chức. Chuyện ầm ĩ quá lớn, làm mất mặt lãnh đạo cấp trên.”
Đặng Hiểu công nhận năng lực của Đỗ Đằng Long, trong lời nói có vẻ thiên vị ông ấy. Theo nàng hiểu thì Đỗ Đằng Long còn che chở người mình, đối với Hứa Không Sơn mà nói thì đây là ưu điểm.
“Đỗ Đằng Long từng nhập ngũ, tuy không dưới trướng Mạnh sư trưởng, nhưng cậu có thể thỉnh thoảng nhắc đến để kéo gần quan hệ. Đừng ngại.” Tần Thừa Tổ chỉ có một người con trai là Hứa Không Sơn, Đặng Hiểu thật lòng vì Hứa Không Sơn nên mới nói ra những lời này.
Hứa Không Sơn đương nhiên cảm nhận được tấm lòng của Đặng Hiểu. Dù không định làm theo, anh vẫn ừm một tiếng: “Cảm ơn chị Đặng.”
“Khách sáo gì với tôi.” Đặng Hiểu cười. “Tôi hẹn người bên ngân hàng rồi, không đi cùng cậu nữa. Lúc nào rảnh thì cùng nhau đi ăn cơm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT