Trần Vãn trở về phòng sau khi Tiền Quốc Thắng rời đi, nằm xuống giường và che ngực, nhịp tim đập mạnh cho thấy cậu vẫn chưa bình tĩnh. Cuộc nói chuyện với Tần Thừa Tổ quả thực rất mạo hiểm. Dù Tần Thừa Tổ là cha ruột của Hứa Không Sơn, Trần Vãn vẫn muốn mắng thầm ông ta là một con cáo già.
Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh, các công nhân trong xưởng dệt đều bàn tán về sự việc hôm qua. Theo lời kể của những người có mặt, họ lần đầu tiên thấy mặt giám đốc khó coi đến vậy. Mặc dù họ không hiểu những gì ông Tần nói, nhưng chắc chắn đó không phải là lời hay ý đẹp. Ngoài ra, ngoại hình và gia thế của Tần Thừa Tổ cũng trở thành đề tài sau giờ trà. Một triệu tệ! Họ nằm mơ cũng không có nhiều tiền đến thế.
Tổ trưởng tổ sản xuất mặt lạnh lùng mắng các công nhân đang buôn chuyện: "Làm việc cẩn thận vào, không hoàn thành nhiệm vụ thì đừng hòng tan ca!"
Xưởng vận chuyển và xưởng dệt huyện là những trường hợp ngoại lệ trong số các doanh nghiệp nhà nước lúc bấy giờ. Nếu mọi nhà máy đều có nhận thức như họ, sau này sẽ không có nhiều doanh nghiệp nhà nước bị tư nhân chèn ép đến mức hàng loạt công nhân phải mất "bát cơm" của mình.
Sự xuất hiện của Tần Thừa Tổ khiến giám đốc giật mình làm đổ cốc trà trên tay. Trêu đùa một lần vẫn chưa đủ sao?
"Tần tiên sinh?" Giám đốc nặn ra nụ cười, vẻ mặt chân thành không chút lộ ra suy nghĩ thật trong lòng.
"Các vị nói đi." Tần Thừa Tổ tự tìm một chiếc ghế và ung dung ngồi xuống, để Trần Vãn trực tiếp đối mặt với giám đốc và các lãnh đạo khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT