Tiểu Ngô là vệ sĩ của Mạnh Hải, có khuôn mặt trẻ con khiến người ta không đoán được tuổi thật của cậu ta. Giáo sư Đổng không rõ các quy định trong quân đội, nhưng việc có vệ sĩ và xe riêng, quân hàm của Mạnh Hải chắc chắn không thấp.
"Phiền cậu quá." Giáo sư Đổng ngồi vào ghế phụ. Tiểu Ngô mỉm cười với ông, lúm đồng tiền bên má phải càng khiến cậu trông non nớt hơn.
Trái ngược với vẻ ngoài, kỹ thuật lái xe của Tiểu Ngô lại cực kỳ thuần thục. Cậu ít nói, giáo sư Đổng cũng không có ý định hỏi thăm thân phận của Mạnh Hải. Hai người im lặng. Tiểu Ngô chuyên tâm nhìn con đường phía trước. Thấy cổng trường Nam Kinh, giáo sư Đổng bảo Tiểu Ngô dừng xe. Ông vốn định về nhà, đi được hai bước thì chợt nghĩ ra điều gì đó, dừng lại và quay đầu đi hướng khác.
Trần Vãn mất rất nhiều thời gian để trấn an Hứa Không Sơn, thậm chí phải ôm anh, cuối cùng cũng khiến anh bình tĩnh lại: "Sơn ca, em đói rồi."
"Anh đi hâm nóng cơm." Sự tức giận của Hứa Không Sơn không bao giờ hướng về Trần Vãn. Anh đè nén cơn giận và sự tự trách, đi vào bếp hâm nóng cơm.
Bữa tối của hai người muộn hơn bình thường gần hai tiếng. Khi giáo sư Đổng đến, Hứa Không Sơn đang rửa bát, Trần Vãn đi lại trong phòng khách. Chú Đức dặn cậu không được ngồi ngay sau khi ăn cơm, ít nhất phải đứng trong nửa tiếng. Trần Vãn thường không làm theo, trừ khi Hứa Không Sơn nhắc nhở.
"Đổng Gia Niên sẽ đến lúc 7 giờ sáng mai. Tôi sẽ bảo nó tự mình xin lỗi cậu. Về phía nhà trường, tôi sẽ chịu trách nhiệm giải thích." Ánh mắt giáo sư Đổng lướt qua căn nhà quen thuộc. Lòng ông dấy lên một nỗi buồn man mác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play