Bức thư tố cáo nặc danh được Điền Mạn Nhu tìm thấy trên sàn văn phòng vào buổi sáng. Cô là người đầu tiên đến, nên bức thư chưa bị ai khác đọc.
Dù không thường xuyên gặp mặt, nhưng Điền Mạn Nhu vẫn có ấn tượng sâu sắc về Trần Vãn. Chẳng hạn như lúc này, chàng trai trẻ mặc một chiếc áo sơ mi dài tay cổ tròn màu trắng dày dặn, bên dưới là quần denim màu xám đậm, ống quần xắn lên để lộ mắt cá chân được che trong đôi tất trắng. Cả người toát lên vẻ sạch sẽ, tươi mới. Dù ở bất cứ đâu, cậu cũng thu hút ánh nhìn của mọi người.
Trong cả trường, khó mà tìm được ba người ăn mặc chú trọng như Trần Vãn. Thảo nào phần lớn nội dung trong bức thư tố cáo xoay quanh trang phục của cậu. Một phần nhỏ khác thì nói cậu không tuân thủ quy định của trường, đi thuê nhà ở ngoài. Vì vậy, người viết chỉ trích cậu là sinh viên không chịu học hành tử tế, cả ngày chỉ ham hưởng thụ, tác phong xa hoa lãng phí, không có tinh thần làm việc chăm chỉ, tạo ra một hình ảnh cực kỳ phản diện cho các bạn học khác.
"Nếu cứ như vậy, phong cách học tập không chính đáng, làm sao học viên có thể trở thành trụ cột của quốc gia? Xã hội làm sao có thể tiến bộ?"
Trần Vãn càng đọc càng thấy buồn cười. Cậu mặc quần áo cũng có thể liên quan đến sự tiến bộ của xã hội, người viết bức thư này có trí tưởng tượng thật phong phú. Nếu có tài bịa đặt như vậy, sao không sinh muộn hơn bốn mươi năm để cống hiến cho sự nghiệp marketing của thế kỷ 21? Các tài khoản marketing cần những nhân tài như cậu.
"Trần Vãn, em có mâu thuẫn với ai không?" Phản ứng bình tĩnh của Trần Vãn khiến Điền Mạn Nhu càng thêm tán đồng. Cô cho biết khi vừa đọc nội dung trong bức thư, cô đã tức giận một hồi lâu.
"Em đại khái biết là ai rồi, cảm ơn cô Điền." Trần Vãn bình tĩnh gấp lại lá thư. Cách xử lý của Điền Mạn Nhu rõ ràng là đứng về phía cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT