Trong nhà ga ồn ào, người ta có thể dễ dàng thấy những người gánh những bao lớn bao nhỏ. Trần Vãn và Hứa Không Sơn đều là lần đầu tiên đi tàu hỏa, cảm giác mới lạ khiến hai người tạm thời quên đi nỗi buồn chia ly.
Nhà ga nói náo nhiệt cũng náo nhiệt, nói quạnh quẽ cũng quạnh quẽ. Náo nhiệt đến từ sự hỗn loạn của hành khách, còn quạnh quẽ là do những cửa hàng nhà nước lèo tèo.
Trần Vãn mua vé lúc một giờ chiều, dự kiến ba giờ sẽ đến thành phố. Tuyến xe khách đường dài từ huyện đến thành phố vẫn chưa được khai thông, nên tàu hỏa là phương tiện giao thông duy nhất. Đương nhiên Trần Vãn cũng từng nghe nói có người đi bộ đến thành phố, quãng đường gần một trăm cây số, nghị lực đó quả thực khiến người ta phải nể phục.
Người tiễn chen chúc ở sân ga, tàu hỏa vẫn chưa đến. Trần Vãn nhấc chiếc túi trong tay lên ôm vào người, Hứa Không Sơn cảnh giác quan sát xung quanh để đề phòng kẻ móc túi.
Tiếng còi vang vọng từ xa đến gần, tàu hỏa ầm ầm vào ga. Người xuống và người lên chen chúc nhau. Hứa Không Sơn bảo vệ Trần Vãn lên tàu, tìm đúng vị trí trên vé.
Họ may mắn mua được ghế ngồi cứng. Ghế của Hứa Không Sơn bị một phụ nữ trung niên mặc áo sơ mi xám đậm chiếm, bà ta nhìn về phía trước với ánh mắt đờ đẫn. Bên cạnh là một thanh niên có sáu phần giống bà ta, chắc là con trai bà.
Thanh niên đó gò má gầy gò, trông thư sinh, nhã nhặn. Quần áo trên người tuy cũ nhưng rất sạch sẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT