“Không ăn, yên tâm đi.”
Ngoài cửa truyền đến tiếng đóng cửa "cạch".
Cô bé ham ăn vẫn không yên tâm, lại lê dép lảo đảo đi đến chỗ mẹ, ôm chân mẹ, ngẩng đầu hỏi: “Ba đi ăn đồ nướng hả mẹ?”
“Không đâu.” Thu Sanh bế con bé lên giường, “Ba con dù không đáng tin, cũng không đến nỗi đang tắm dở lại chạy ra ngoài ăn đồ nướng đâu.”
Bây giờ đã gần 12 giờ đêm, các cửa hàng trên đường về cơ bản đều đã đóng cửa. Chung Cẩn đi mấy chỗ cũng không mua được quần bảo hộ cho trẻ con. Cuối cùng, anh tìm được một cửa hàng mẹ và bé có để lại số điện thoại liên hệ trên cửa, gọi điện thì chủ quán nói chỉ vì vài đồng bạc lẻ mà cô ta lười không muốn đến mở cửa.
“Cho nên, đây là lý do anh mua về 100 chiếc quần bảo hộ sao?” Thu Sanh nhìn cái túi to anh xách về, cảm thấy thái dương mình giật giật.
“Số lượng ít người ta không muốn đi một chuyến, mua được là tốt rồi.” Chung Cẩn nói rồi đi vào phòng tắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play