Rồi cười hì hì lái xe đi, thuần thục chạy đến hiện trường náo nhiệt tiếp theo.
Trong phòng hòa giải của đồn công an quận Hòa An, Mao Phỉ Tuyết đã cơ bản nắm được tình hình.
“Tôi có thể hỏi một câu được không? Nếu hai người đều quan tâm đến Tiểu Đồng như vậy, tại sao hai tháng trước, con bé lại phải tự mình đến đồn công an tìm ba? Hơn nữa, Chung Cẩn, tại sao trước đây anh lại hoàn toàn không quen biết Tiểu Đồng? Thưa cô Thu, trong khoảng thời gian con bé một mình lang thang bên ngoài, cô đã ở đâu?”
Thu Sanh không biết trả lời thế nào, liền nhìn sang Chung Cẩn.
Chung Cẩn khoanh tay dứt khoát: “Vấn đề này từ chối trả lời.”
Mao Phỉ Tuyết: "......" Vẻ mặt cô hiện rõ sự bất lực: [anh đã muốn không hợp tác như vậy, thì tôi cũng hết cách].
Thu Sanh lần đầu tiên vào phòng hòa giải thì thầm kinh ngạc. Hóa ra khi bị cảnh sát hỏi cung còn có thể ngầu như vậy sao? Cô vốn là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, vẫn luôn cho rằng cảnh sát hỏi gì thì phải đáp nấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play