"Vậy con sẽ học mầm non ở đồn công an," cô bé không biết nhặt được cành cây nhỏ ở đâu, vừa cầm gõ gõ lung tung vừa chỉ ra cửa sổ hỏi anh, “Cái kính này cứ để vậy sao ạ?”
Chung Cẩn liếc nhìn tấm ván gỗ chắn cửa sổ: “Thay mới rồi, kính mới hai ngày nữa mới tới... Con đừng ngắt lời, ba đang nói chuyện đi nhà trẻ với con đây.”
Tiểu Đồng lại đi tới, dùng que cây nhỏ trong tay gõ vào giày da của Chung Cẩn: “Con vẫn không đi nhà trẻ đâu.”
“Con chắc chắn chưa? Miêu Nguyệt Nguyệt và các bạn đều phải đi nhà trẻ đấy. Con không muốn chơi xe lăn của Miêu Nguyệt Nguyệt sao?”
Cô bé dùng que gõ gõ vào giày của mình: “Vậy thì đi xem thử một chút ạ.”
Chung Cẩn vươn tay sờ mái tóc mềm của con bé: “Con gái ngoan.”
Anh nhận ra tóc con bé đã dài ra một đoạn. Những sợi tóc mái lởm chởm mọc ra quanh kiểu đầu úp nồi vốn gọn gàng, phần tóc trước cũng hơi che mắt. Anh muốn nuôi tóc dài cho con bé, nhưng kiểu tóc ở giai đoạn lưng chừng này thật sự hơi khó coi. Mỗi lần nhìn thấy mái tóc này, anh lại thầm mắng Vu Phi Dương một trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT