Bão đổ bộ được sáu tiếng, nhiều khu vực bị cúp điện. Máy tính bảng của Tiểu Đồng hết pin, bé liền bật đèn pin, kéo chiếc sơ mi trắng dài thượt, đi tới đi lui trong đồn công an tối om. Gặp ai, bé liền dùng đèn pin chiếu vào mặt mình, làm một cái mặt quỷ thật to. Mọi người đều rất phối hợp giả vờ sợ hãi.
Cô bé phát hiện có vài người đi vào cổng đồn, liền lén lút đi qua, khi họ vừa đến gần, bé lập tức chiếu đèn pin vào mặt mình, lè lưỡi, miệng phát ra tiếng kêu "gào ô gào ô".
Sau đó, bé bị một bóng người cao lớn nhấc bổng lên, ôm chặt vào lòng.
Tiểu Đồng bị siết đến khó chịu, dùng đèn pin gõ loạn xạ vào đầu người đó: “Á, ba, thả con xuống.”
Chung Cẩn ôm chặt con gái, ngửi mùi hương ấm áp trên người bé, trái tim treo lơ lửng suốt nửa ngày cuối cùng cũng trở về vị trí cũ. Anh biết tin khi mắt bão vừa đi qua. Dì Lương đã gọi điện, không giấu giếm tình hình thực tế.
Lúc này, Hồ Đắc trở lại sở, mới biết chuyện, vỗ lưng Tiểu Đồng: “Khổ thân bé con nhà ta, may mà không sao. Tiểu Đồng, có sợ không?”
Tiểu Đồng dụi vào lòng Chung Cẩn, giơ ngón tay mũm mĩm về phía Hồ Đắc: “Bão táp còn không đáng sợ bằng chú đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play