Thu Sanh: “Em thấy có một con mèo chạy tới, em ra đây tìm nó ạ.”
“Mau về đi, chưa thấy mèo bao giờ à? Về ngủ mau.”
Từ lần đó trở đi, có một khoảng thời gian, Thu Sanh cứ thấy Chung Cẩn là lại giả tiếng mèo kêu.
Chung Cẩn hết cách với cô. Cuối cùng, vào một đêm mưa nhỏ, anh chặn cô ở khúc quanh gần nhà, dùng miệng lấp kín miệng cô.
Trời không biết từ lúc nào đã bắt đầu lất phất mưa. Tiểu Đồng đút tay vào túi áo hoodie, dừng bước, ngẩng đầu lên, há miệng hứng mưa.
“Chung Vân Đồng, ngậm miệng lại, không lại đau bụng đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT