Lần này, tiếng vịt kêu rõ ràng hơn: “Đến giờ đón Tiểu Đồng rồi sao?”
Âm thanh này vừa giống tiếng vịt kêu, lại vừa như có người đang bóp cổ anh vậy.
Thu Sanh đi thẳng vào phòng: “Giọng anh sao thế? Ốm rồi à?”
Rèm cửa đã được kéo kín nên trong phòng rất tối, không nhìn rõ mặt anh. Thu Sanh đi đến mép giường, vươn tay sờ trán anh. Lòng bàn tay còn chưa chạm vào da đã cảm nhận được một luồng hơi nóng hầm hập phả ra.
Thu Sanh áp lòng bàn tay lên trán Chung Cẩn, thầm mắng một tiếng: “Cái tên này cuối cùng cũng tự làm mình đổ bệnh rồi.”
Căn hộ này chỉ là chỗ ở tạm, thiếu thốn đủ thứ. Thu Sanh không nhớ là đã thấy hộp thuốc hay nhiệt kế ở đâu trong nhà.
Cô định lay Chung Cẩn dậy, lái xe đưa anh đến bệnh viện, nhưng thử mấy lần mà anh vẫn cứ mơ màng, không hoàn toàn tỉnh táo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT