Nửa tiếng sau, Thịnh Giang Bắc ra khỏi phòng, đã thay quần áo khác, áo màu đen, quần dài vải cotton màu xám, tóc ướt nhẹp, rõ ràng vừa tắm xong. Hơi nước khiến đôi mắt đen sáng ngời, khi nhìn An An, mơ hồ có ý cười.
Bởi vì chân cô bị thương, không tiện đi lại nên cô vẫn luôn ngồi ở sofa. Tivi được mở từ lúc nào không biết, bên trong đang chiếu một bộ phim học đường. Tô An An chống cằm xem rất tập trung, đột nhiên nghe được tiếng bước chân, quay đầu nhìn thấy anh bước ra khỏi phòng. Lúc nãy thân mật vượt mức, hai người chạm mắt như vậy, có chút xấu hổ, An An đỏ mặt, nhớ tới lời nói nửa thật nửa giả của mình lúc nãy. Cô muộn màng phát hiện vừa rồi mình quá to gan nên cười thẹn thùng, tìm đề tài phá vỡ xấu hổ: “Anh thay quần áo à?”
“Ừ, vừa rồi bị ra mồ hôi, không quá thoải mái.” Thịnh Giang Bắc nhìn cô một cái, biểu cảm nghiền ngẫm, khiến Tô An An không khỏi cảm thấy khô nóng. Cô muốn tìm kiếm một vài việc khác để quên đi, ví dụ như, “Phải rồi, em cần phải xin nghỉ, trường học kiểm tra gắt lắm. Không xin nghỉ sẽ trừ vào thành tích cuối kỳ.” Tô An An đột nhiên nhớ tới chuyện này.
Thịnh Giang Bắc nhướn mày nhìn cô, không nói chuyện, cầm di động trên bàn, lướt danh bạ, sau đó bấm gọi. Đối phương nhanh chóng nghe máy, bởi vì quá gần nhau nên Tô An An có thể miễn cưỡng nghe ra là giọng phụ nữ. Cô liếc Thịnh Giang Bắc một cái, có lẽ anh phát hiện suy nghĩ của cô, gọi người trong điện thoại một câu hiếm có: “Chị dâu, là em, có chuyện muốn nhờ chị hỗ trợ…” Lời tiếp theo, Thịnh Giang Bắc đi ra ban công, đưa lưng về phía Tô An An. Cô không biết anh nói gì, chỉ biết anh liên tục quay đầu lại nhìn cô, thỉnh thoảng sẽ gật đầu.
Một lát sau, anh cúp máy, đi tới, sờ sờ tóc cô, ngồi xuống: “Đã xong, xin nghỉ hai tuần.”
“Không cần lâu như vậy, hai ba ngày là được.” Tô An An liên tục lắc đầu. Cô còn chưa từng nghỉ học lâu vậy, có chút thấp thỏm bất an.
Thịnh Giang Bắc lại cảm thấy không có vấn đề gì, gác chân cô lên đùi anh, chuẩn bị bôi thuốc cho cô: “Bác sĩ nói, vết thương của em phải khoảng hai tuần mới khỏi hẳn. Yên tâm đi! Đây là lần đầu tiên anh chăm sóc người bệnh, cơ hội như vậy không nhiều lắm, phải nắm chắc, biết không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play